” Anh cop cho em ít nhạc hồi nại em nói nha! Mà khi mô mang được cho em nà?”
” Khi mô anh sang, chắc gần tết!”
” Uhm, giừ lội sông lạnh lắm hè! Lại mới uống rượu nựa, hay là anh ngồi chờ, lát nựa có anh hàng xóm về em nhờ họ chở anh cho khỏe?”
” Thôi nỏ cần mô, giang hồ thế này là vặt. Đưa tay đây anh nắm cái cho ấm cụng được!”
Nàng che miệng cười ngại ngùng, lúng búng bảo:
” Tay em lạnh lắm, nỏ ấm mô. Thôi anh về đi khỏi tối…”
” Ừ, anh về đây. Em vào sưởi tay cho ấm!”
Mò mẫm men theo con đường ngoằn ngoèo ra sông. Trời bắt đầu tối sầm lại rất nhanh. Cởi quần dài cầm tay, dò từng bước dưới làn nước lạnh lẽo ( mẹ, sun hết súng ống), giờ mà chết chìm ở đây thì mấy ngày sau có mặt trên truyền hình huyện nhể?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét